Nhưng lão ăn mày ánh mắt hơi co lại, lòng bàn tay lặng lẽ lưu chuyển một luồng địa mạch chi khí dày đặc, dường như đã nhìn ra điều gì đó.
Đạo Dược Chi Thể… chiếc xe gỗ này, khá lắm! Vị kia vậy mà lại tính kế lên người mình… Lão bật cười thành tiếng, xem ra nhân quả mà tên tiểu tử thối kia dính phải lại đổ lên người mình, xem ra đúng là có duyên cũ thật.
Lão ăn mày nhìn về phía dãy Ngọc Trúc sơn mạch hùng vĩ, trong mắt lộ ra một tia nhìn đầy thâm ý, cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Nếu vị kia không chú ý đến mình, e rằng mới là chuyện ngoài ý muốn, dở khóc dở cười.




